order now

Thứ Bảy, 16 tháng 12, 2017

Pháo tết là gì mua bán ở đâu giá bao nhiêu tại Hà Nội TPHCM

  • VPRX bí quyết giúp kéo dài thời gian quan hệ giá chỉ có 750K . Bấm vào mua ngay
  • Miếng dán cai nghiện thuốc lá của Mỹ, cam kết cai nghiện sau 3 ngày . Bấm vào mua ngay
  • Thuốc viagra chính hãng có tem chống hàng giả Bộ Công an . Bấm vào mua ngay
  • Chai xịt stud 100 giúp làm tình lâu hơn . Bấm vào mua ngay
  • Chuyện pháo Tết

    Sáng, mắt nhắm mắt mở, điện thoại rung, alo... thằng em gọi..

    " Anh ... anh... Tết nhất thế lào rồi... có gì hay không... em có tí quà Tết hay hay gửi anh, anh ở nhà hay ở cửa hàng em đem qua "

    " Úi xùi ui ... quà cáp gì mày ơi "

    " Không... hay lắm... thằng đệ em chaỵ xe tuyến Móng Cái nó biếu mấy băng pháo, em đem qua anh 1 băng , Tết đốt cho nhớ ngày thơ ấu ... nhé "

    Nghe nó nói đến món quà là Pháo, tự dưng lòng chùng lại, cũng nhanh, hơn hai chục năm rồi không còn nghe tiếng pháo, không còn nhìn thấy những quả pháo đỏ hồng, lòng chợt nhớ mềnh màng..

    Ngày bé, mỗi đận Tết đến, dù thế nào đi nữa, pháo luôn là niềm yêu thích của tôi, cũng có thể là niềm yêu thích của tất cả trẻ con thời đó.
    Từ tầm rằm tháng Chạp, tất cả bọn trẻ đã chuẩn bị cho cái Tết của gia đình theo cách của mỗi đứa.

    Nhà tôi ở trong một khu tập thể, bà con đều công nhân, nghèo, đói... ấy nhưng bố mẹ lo cân gạo, gói đường, miềng mứt thì bọn con trẻ lo việc trang trí nhà cửa.... cũng chả có gì, đứa nào đưa nấy đi kiếm mấy cành cây khô, về cắt giấy màu đổ thành hình hoa dán vào, nom tựa hoa đào, tôi cũng vậy... năm nào cũng 1 cành nho nhỏ đào giấy cắm vào cái lọ sành, cái lọ mà mua hè tôi dùng để nuôi cá chọi.

    Và nữa là cắt giấy màu thành các hình, dán lại với nhau thành một dải, kết lạ dính vào thành cái tủ Ly, nhìn cũng vui , nhà tôi không có tủ bàn, nhưng tôi bao giờ cũng làm được những cái dải băng giấy đẹp mắt để dán vào cạnh cái chạn bát... nom cũng ổn.

    Nhưng cái vui nhất là làm pháo, từ tầm trung tuần tháng Chập, tất cả những đưa trẻ như tôi đã hối hả với việc đó. Năm nào cũng thế, tôi lại vào xí nghiệp của ông già để lấy giấy làm pháo.

    Ông già tôi, một ông công nhân gò, hàn, điện, nguội... sau mấy lần tai nạn lao động, nhẹ thì bua đánh bay vài cái răng hàm, nặng thì điện giật súyt bỏ lại vợ con mà theo cụ Mác cụ Lê .... và ông lại cũng có tý năng khiếu về văn thể, cộng thêm cái nghề gia truyền là chụp ảnh nên được lãnh đạo xí nghiệp cất nhắc lên làm nhân viên phòng Công đoàn,kiêm luôn cả việc quản lý tủ sách báo.

    Cũng may là ông già làm quản lý tủ sách báo, nên với việc làm pháo của tôi, luôn dễ dàng hơn mấy thằng bạn vì nên nhớ, vào thời đó... việc đi vệ sinh có giấy để chùi, với đa phần mọi người cũng là việc xa xỉ...

    Khi những đứa trẻ khác, đang vật vã với việc kiếm từng tờ giấy vở, từng tờ bao xi măng để cắt, thì tôi hả hê với hàng chồng giấy ... với sự trự giúp của ông già... dĩ nhiên..

    Và tôi luôn chọn trong phòng sách của cơ quan ông già những loại giấy báo như Tạp chí Cộng Sản , báo Nhân dân, Quân đội nhân dân... vì tôi biết mấy loại đó làm pháo bao giờ nổ cũng to hơn hẳn...

    Những tập giấy đó, đem về, rọc nhỏ ra từng tờ tầm vài phân ngang, sắp xếp gọn gàng và bôi màu sắt ( bột đỏ ) lên để nhuộm... sau đó với những cái que tre vót nhẵn, hì hục cuốn từng cái " tút " ... thuốc và ngòi pháo thì đi mua trên phố... Và nhồi , ghép, tết thành những băng pháo dài... có năm tết thừa ra vài băng bán lại cho cô chú họ hàng, lãi đc vài đồng nhưng cảm thấy cực phấn khích vì làm ra tiền.

    Ấy là pháo làm cho việc đốt đem Giao thừa, sáng mùng Một... chứ còn với tụi trẻ con... từ rằm tháng Chạp... việc đốt pháo lẻ là thường xuyên,thi thoảng lại 1 tiếng oành, ùng, oàng ... là việc ko ai để ý...

    Ngày ấy , khu tập thể tôi ở có chú Vệ " say " ... chả biết chú quê đâu,nhưng thấy người lớn bảo chú ấy bộ đội đánh chiến trường K ( Campuchia) .. sau chú ấy tham gia đánh Tàu ở Vị Xuyên, Hà Giang ..

    Người ta cho chú ấy ra quân sau hơn chục năm chinh chiến bởi lý do là chú bị điên...một lý do đơn giản vậy... Chú ở 1 cái nhà bé tí xíu chừng chục mét vuông sát ngay nhà xí khu tập thể...

    Chú cả ngày say, làm bảo vệ ở nhà máy, nhưng hình như tất cả những gì lương thưởng chú đều quy ra rượu, chú say tối ngày... và bọn trẻ con luôn lấy chú là mục tiêu để trêu chọc, ấy mà chưa bao giờ thấy chú ấy giận.

    Nhưng có 1 điều lạ là cứ gần Tết , khi bọn tôi đốt những quả pháo lẻ... nếu chú ở nhà, dù đang say ngất ngưởng, nhưng mỗi tiếng " đoành " của những quả pháo bọn trẻ tôi đốt vang lên là mắt chú ấy trợn ngược, vằn lên những tia máu, mồm chú gào " Xung phooooong " ...

    Bọn trẻ con thấy thế càng thích, cứ nhằm chú ấy ở nhà, khật khừ là đem pháo ra , hô : 
    "Vệ say .... xung phooong...." và châm lửa đốt... rồi đứng cười thích thú nghe chú ấy gào ...

    Có lần, bọn tôi chơi ác, nấp cạnh nhà xí, đợi chú ấy vào , khi chú đang ngồi vứt quả pháo vào thùng phân rồi chạy....

    " Oành " 1 tiếng...

    Vẫn chú Vệ, nguời nhoe nhoét cứt đái phân gio, quần chưa kịp kéo... tung cửa nhà xí lao ra và mồm vẫn hô " Xung phoooong " ...

    Lớn lên sau này tôi mới biết, có lẽ chú điên bởi những cuộc chiến, những trận bắn giết mà chú ấy tham gia năm xưa.

    Sau này tôi chuyển đi, chú cũng đi, nghe đâu chú cũng bán cái nhà đó, quy ra rượu , và chết ở một xó xỉnh nào đó, thấy có người bảo, khi chết mồm chú vẫn há to như đang hô 
    " Xung phooong ....".

    Tư dưng hôm nay có thằng em gọi cho bánh pháo, lan man nghĩ chuyện Tết xưa mà thấy nao nao, ừ... Tết này tôi sẽ lại đốt pháo... cóc sợ.... sẽ nhằm giao thừa đem băng pháo treo đầu ngõ, châm lửa và chạy.... tìm lại chút tuổi thơ nhanh không già mất rồi...

    0 nhận xét:

    Đăng nhận xét

     

    thuốc điều trị bệnh xuất tinh sớm ở nam giới cách chữa phòng chống © 2015 - Designed by Templateism.com, Plugins By MyBloggerLab.com

    0936700000